2 tuổi đã mất cha, trong khi mẹ và em bị bệnh hiểm nghèo, nên Đặng Phương Anh (lớp 12A9 Trường THPT Hoàng Văn Thụ, H.Lục Yên, Yên Bái) đã phải sớm mưu sinh, nhưng vẫn cố gắng theo đuổi ước mơ vào đại học.
Gia cảnh éo le
Đặng Phương Anh sinh ra trong một gia đình nghèo tại TT.Yên Thế, H.Lục Yên, Yên Bái. Khi Phương Anh 2 tuổi, cha em đã mất vì căn bệnh HIV/AIDS. Rồi lần lượt mẹ và em trai 1 tuổi cũng phát hiện mắc căn bệnh này, nên gia đình em phải lên đồi cao sinh sống, dường như tách biệt với cộng đồng.
Dù hoàn cảnh éo le nhưng Phương Anh vẫn chăm chỉ học hành và khát khao được đi học. HÀ NGỌC
Bà Nguyễn Thị Hằng, mẹ Phương Anh, cho biết chồng mình mất khi mới 37 tuổi. “Khi ấy tôi đang nuôi 2 con nhỏ dại, Phương Anh 2 tuổi còn em trai chưa đầy 1 tuổi. Một nách 2 đứa con nheo nhóc, tôi không biết làm gì mà ăn”, bà Hằng kể. Không chỉ sốc vì chồng mất, sau đó bà và con trai nhỏ cũng phát hiện đã lây nhiễm căn bệnh này, nên mọi thứ dường như sụp đổ. Thời điểm đó, nhiều người còn kỳ thị với căn bệnh này nên bà phải đưa hai con lên sống trên đồi cao. “Gia đình nhà chồng tôi cũng không có điều kiện, nên chỉ làm cho mấy mẹ con một cái lán tạm ở trên đồi. Trong nhà không có vật dụng gì đáng giá, nhà cửa ọp ẹp, nên có nải chuối thắp hương cũng mất trộm”, bà Hằng nhớ lại. Sau này, bà được chính quyền hỗ trợ xây một nhà tình thương cấp 4, nên mẹ con bà có chỗ che mưa nắng.
Tuy nhiên, cuộc sống của ba mẹ con vô cùng khó khăn. Do bị kỳ thị, nên 2 con nhỏ không được nhận vào học mầm non, bà Hằng phải bồng bế đi nhặt ve chai kiếm sống. “Tôi để cháu ngồi trên bao đồng nát chở đi khắp nơi, vì không biết phải làm thế nào”, bà Hằng nghẹn ngào kể.
“Em định nghỉ học để giúp mẹ”
Từ khi đến trường, Phương Anh luôn chăm chỉ học hành, nên hiện nay em đã học đến lớp 12. Cô giáo Nguyễn Thị Dung, giáo viên chủ nhiệm 3 năm THPT của Phương Anh, cho biết: “Phương Anh là học sinh rất ngoan, hiền và chăm chỉ học hành. Dù hoàn cảnh khó khăn, nhưng em vẫn cố gắng vươn lên học tốt và khao khát được tiếp tục học lên. Tuy nhiên, nhà em có hoàn cảnh quá éo le. Mẹ và em của em đều ốm đau, không có khả năng cho em học tiếp”.
Chia sẻ về hoàn cảnh của mình, Phương Anh cho biết hằng ngày ngoài giờ học, em đi nhặt ve chai cùng mẹ để có thêm thu nhập. Em cũng không che giấu thân phận hay mặc cảm về việc đó. Có những hôm ở trường có phế liệu, em cũng nhặt mang về cho mẹ bán mà không ngại ngần với bạn bè.
Nói về mong muốn của mình, Phương Anh cho biết em chỉ mong được tiếp tục học lên cao hơn để có việc làm, đỡ gánh nặng cho mẹ. “Có lúc, thấy mẹ ốm đau vẫn phải đi làm nuôi em ăn học, em định nghỉ học để giúp mẹ. Thế nhưng mẹ và thầy cô động viên, em lại cố gắng theo học. Em mong được học sư phạm mầm non, để sau này về dạy học ở quê nhà. Nhưng nếu đi học tiếp thì mẹ không lo cho em được...”, Phương Anh buồn rầu tâm sự.
Theo Vũ Thơ/Thanh niên
https://thanhnien.vn/nghi-luc-mua-thi-co-hoc-tro-nhat-ve-chai-mong-co-tien-di-hoc-post1476675.html