Năm Chinh đi công trình được một thời gian ngắn thì được cử đi học văn hoá tiếp cùng với Tư Liêm. Trước khi đi học anh mua đồ quần áo mới và tới thăm chị em thằng Hạnh mồ côi ở với bà cụ Lộc. Món bánh sắn bột lọc khiến anh nhớ quê nhà da diết. Cùng thời điểm này, ở Tây Nguyên, bà con bắt đầu lo dự trữ lương thực chuẩn bị có biến lớn về chiến sự. Tiệm tạp hoá của bà Hồng, mẹ Thanh Thảo hàng không đủ bán. Lúc này Thanh Thảo đang tìm cách giúp Hằng một người bạn từ Sài Gòn về Tây Nguyên tìm chồng...
Nhìn cái dáng tất bật, quê mùa của Sài ai cũng tưởng Sài là người ăn no vác nặng, nhưng mấy ai biết để được đi B Sài đã “cắn răng chịu đựng”, vất vả tập...
Sau 5 ngày ở nhà Sài quyết định ra đi vì không muốn ở nhà lâu hơn nữa dù anh còn 10 ngày nghỉ phép. Lần này về không còn ai thúc giục chuyện vợ chồng anh...
Sau khi biết tin Tuyết có thai, Sài thể hiện buồn hay vui đau khổ hay sung sướng. Hàng ngày vẫn đều đặn tập thể dục, ăn, ngủ, sinh hoạt, giảng dậy và tăng...