Mùa lá rụng, tiếng lá khô rào rào theo hơi gió tạt trên nền đất. Sau đêm giao thừa Hoài nán lại nhà ông Bằng, chị như một người dâu trưởng đích thị ở trong gia đình. Người phụ nữ tựa cán cây chổi cọ vào thân cây nhãn, rồi tâm tư nối dài những kỉ niệm với người chồng cũ, với ngôi nhà này. Tất thảy, đâu đâu cũng có bàn tay chăm chút của chị, kể cả những người em chồng cũng được chị chăm lo rồi lớn, rồi lấy vợ vẫn không hết yêu mến chị. Trong câu chuyện của chị Hoài, Lý như muốn tránh khỏi sức lôi cuốn...
Hẳn quý vị cũng đồng ý với AN, rằng khi ta đã qua tuổi học trò nhưng thỉnh thoảng chúng ta vẫn muốn nhìn vào thế giới của người trẻ để thấy lại tuổi trẻ...
Y tá câm lầm lũi, lạnh lùng cắt gân da tháo khớp gối cho viên chỉ huy Lục Thum trong tiếng đọc thơ của Tùng. Cảnh phẫu thuật man dợ khiến Tùng bị ngất lịm...
Tên dã nhân bị dúi vào khiêng võng thay cho y tá câm, còn Tùng vẫn vậy, thêm tên dã nhân thì đôi vai Tùng không vì thế mà nhẹ đi. Những ngày qua dã nhân...
Gã lính áo đen áp giải về một kẻ lạ mặt. Hắn sống trong hoang dã lâu ngày đã trở thành một người rừng, một dã nhân. Tùng và đám tàn quân đoán rằng hắn gần...