Luận một lần đi thực tế đã nảy sinh ý định đi bộ đoạn đường dài hơn 30 km về nhà trong đêm với một trạng thái hưng phấn đột khởi. Anh muốn ôn lại kỉ niệm thời xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước, thử thách những năm đánh giặc chỉ là để tin hơn vào năng lực tiềm tàng và ý chí của mình. Cũng vì ý định đó mà Luận và Phượng như được sống lại những giây phút gặp gỡ thời yêu đương sôi nổi đã cách đây mười năm.
Duy cứ thế miên man trong thế giới suy tưởng đứt gãy của anh, thế giới mà anh không còn muốn cảm thấy có M. Anh bỗng thấy tên anh và tên M đứng cạnh nhau...
Duy nhớ về những ngày đầu gặp M. Nàng là môt người lạc quan, cứng cỏi và giàu tình cảm một cách lạ lùng. Sau lần M liều mình cứu anh ở bãi tắm, Duy choáng...