Thế là lại ra đi. Sáu Nguyện tự nhủ phải chăng là cái số của anh nó thế, nhà nước không xong mà tư nhân cũng không được. Bước chân lãng du cuộc hành trình mưu sinh tưởng như bất định. Anh gặp lại anh Bảy tỉnh đội trưởng cũ, con người đã khác, to lớn hơn, chức sắc đầy người. Bảy cho anh biết địa chỉ của Ba Đẩu. Sáu Nguyện lại tìm về khu đồi chuối ngày nào, còn nhớ văng vẳng câu nói của người đàn bà với một đứa con gái nhỏ ngày nào “nếu dưới không sống nổi, anh hãy trở về với mẹ con em”.
Y tá câm lầm lũi, lạnh lùng cắt gân da tháo khớp gối cho viên chỉ huy Lục Thum trong tiếng đọc thơ của Tùng. Cảnh phẫu thuật man dợ khiến Tùng bị ngất lịm...
Tên dã nhân bị dúi vào khiêng võng thay cho y tá câm, còn Tùng vẫn vậy, thêm tên dã nhân thì đôi vai Tùng không vì thế mà nhẹ đi. Những ngày qua dã nhân...
Gã lính áo đen áp giải về một kẻ lạ mặt. Hắn sống trong hoang dã lâu ngày đã trở thành một người rừng, một dã nhân. Tùng và đám tàn quân đoán rằng hắn gần...
Hai chiếc xe bò kéo của người Khmer thất lạc xuất hiện khiến cho tên lính áo đen từ ngạc nhiên đến cáu giận khi hắn không lục tìm thấy thứ gì có ích còn...
Câu chuyện trong giấc ngủ thấy người đại đội trưởng của mình mò về luồn bò tận sát ba lô khiến Tùng lo lắng. Đám tàn quân thì thào to nhỏ như bàn chuyện...