Các hãng thông tấn Mỹ, Pháp, Anh đều đưa tin về việc giải phóng hoàn toàn thủ đô Nông Pênh. Trong rừng Miên, Tùng bị tên tàn quân trấn lột sạch quần áo, lương khô, bi đông nước, chỉ cho anh chút sống sót để khiêng viên chỉ huy lính Pôt đang bị phế thương. Anh cảm thấy cô độc giữa kẻ thù trong tiếng gầm nơi hoang dã, nơi mà cả đơn vị anh vừa bị xoá sổ ban chiều. Thương anh Du, một đại đội trưởng vừa bản lĩnh trận mạc vừa tươi xanh lãng mạn. Rừng ảm đạm, chết chóc, đầy mùi tử khí lại khiến Tùng gợi...
Tên lính áo đen bị đá phải đá sắc nhọn khiến bàn chân như bị gãy gập và toé máu. Tùng nhận ra cơ hội hiếm có để anh tẩu thoát. Anh nhớ tới đại đội trưởng...
Viên chỉ huy mới qua cuộc tháo khớp gối còn oặt ẹo. Hắn sững sờ khi tên thục hạ cấp dưới không còn vâng lời hắn nữa. Gã trung đoàn trưởng bị thương lê lết...
Hẳn quý vị cũng đồng ý với AN, rằng khi ta đã qua tuổi học trò nhưng thỉnh thoảng chúng ta vẫn muốn nhìn vào thế giới của người trẻ để thấy lại tuổi trẻ...