Các hãng thông tấn Mỹ, Pháp, Anh đều đưa tin về việc giải phóng hoàn toàn thủ đô Nông Pênh. Trong rừng Miên, Tùng bị tên tàn quân trấn lột sạch quần áo, lương khô, bi đông nước, chỉ cho anh chút sống sót để khiêng viên chỉ huy lính Pôt đang bị phế thương. Anh cảm thấy cô độc giữa kẻ thù trong tiếng gầm nơi hoang dã, nơi mà cả đơn vị anh vừa bị xoá sổ ban chiều. Thương anh Du, một đại đội trưởng vừa bản lĩnh trận mạc vừa tươi xanh lãng mạn. Rừng ảm đạm, chết chóc, đầy mùi tử khí lại khiến Tùng gợi...
Tên chỉ huy nhìn lên trời xem sao Tua Rua và sao Bắc cực để đoán phương hướng và nhận ra nếu đủ nước, đủ lương thực, và không bị sốt rét, hổ vồ, rắn...
Đói khát và dở mếu dở khóc trước đàn chó sói là tình trạng khốn cùng của đám tàn quân Pol Pot và Tùng. Cả bọn không biết liệu bốn con người dặt dẹo khốn...
Cháy rừng, chó sói rừng cả bầy chạy thục mạng trốn vào hang sâu. Cả bọn Tùng vừa hoàn hồn thì lại phải đối mặt với tình trạng lưỡng lự tính nước đi hay ở,...