Tên lính áo đen bị đá phải đá sắc nhọn khiến bàn chân như bị gãy gập và toé máu. Tùng nhận ra cơ hội hiếm có để anh tẩu thoát. Anh nhớ tới đại đội trưởng Du với câu hỏi chiến tranh bao giờ kết thúc nhưng anh cũng biết rằng: ở từng hoàn cảnh cụ thể, người lính phải tự xoay xở giải thoát mình, tự cứu mình. Tùng vụt dậy bằng cả sức mạnh còn lại trong người, anh thọc lưỡi dao găm vào bụng viên chỉ huy tàn quân Pol Pot và nhận ra hắn đã chết từ lúc nào. Anh lôi y tá câm chạy trốn cùng nhưng bị tên Rô nổ...
Ngài Yến và kẻ du hành là truyện ngắn của Phạm Giai Quỳnh, truyện đăng trên Tạp chí Văn nghệ sông Hương. Nhân viên xuất vé mời My lên tàu với nụ cười đông...
Cứ nghĩ đến y tá câm Sa Ly Tùng lại nhớ tới Người rắn ở Biển Hồ được anh và đại đội trưởng Du cứu sống còn chưa kịp nhìn rõ mặt. Tùng ước mong gặp lại...
Tên chỉ huy tàn quân Pol Pot sau khi được cắt khúc chân bị thương đã ngất lịm đi rồi trôi vào mộng mị. Hồn vía lìa khỏi xác chu du đến miền đất giáp biên...
Tên chỉ huy nhìn lên trời xem sao Tua Rua và sao Bắc cực để đoán phương hướng và nhận ra nếu đủ nước, đủ lương thực, và không bị sốt rét, hổ vồ, rắn...