Tin Hạnh có chửa với thằng Lung đã vang khắp làng khắp tổng. Từ trẻ con đến người già đều coi Hạnh là đồ đĩ bợm, đáng phỉ nhổ, khinh ghét, còn ông Hậu vốn là người cấp đất cho Hạnh, lại thuê cô lấy củi chung thân cho nhà bếp thì im lặng, không dám bênh cô. Hạnh được tha tội thả bè trôi sông nhưng phải chịu tôi làng phạt vạ, lôi ra gọt đầu bôi vôi bếu riếu khắp làng để răn đe tội hoang thai. Sinh thấy Hạnh bị Mõ rong đi bêu khắp làng thì rất buồn, anh thấy mình bất hạnh không thể làm gì để cứu...
Sau cuộc điện thoại với M, Duy ráo rác khi không nhìn thấy ai ngoài bãi biển, bóng váy trắng của người phụ nữ vừa nhìn anh từ xa đã biến đâu mất. Anh đi...
Ngày thứ ba của tuần họp, trong bữa ăn trưa Duy bất ngờ bị hút mắt bởi một cô gái. Cô có nước da trắng, vóc người mảnh dẻ cũng nhìn anh chăm chú. Đi cùng...
Ở buổi đọc truyện trước, sau ngày hội hoá trang với những ấn tượng kì quái về dòng người, Duy và M cưới nhau giữa những cơn bão tuyết của vùng đông bắc...