Nhận phong thơ có bài họa của Xuân Hương, Sơn Phủ bàng hoàng sung sướng, lòng chàng dạt dào một niềm hạnh phúc và cảm ơn Xuân Hương đã cho chàng một tuyệt phẩm trên đời mà chàng đã mong đợi từ lâu. Sơn Phủ không thích cùng nhiều người chia sẻ cái vui được gặp Xuân Hương nên từ chối những buổi các bạn rủ cùng đến. Việc học tập cũng thu hút tâm trí của các chàng thư sinh nên họ đến Cổ Nguyệt đường cũng thưa thớt.
Diễn biến tâm lí nhân vật Châu cho thấy cô cũng yêu Sài như sự cần thiết không thể tránh khỏi của người con gái phải trả mối thù với kẻ đã ăn cắp" cuộc...
Sài đưa Châu về quê báo cáo và để họ hàng xem mặt. Châu thể hiện là người khôn khéo, tháo vát đã chiếm được cảm tình của tất cả mọi người trong gia đình...
Bất chấp sự gièm pha, can ngăn của Hương và những người thân, Sài quyết chí yêu Châu. Những ngày yêu cô, anh cảm thấy hạnh phúc đến với mình ào ạt, gấp...