Nhận phong thơ có bài họa của Xuân Hương, Sơn Phủ bàng hoàng sung sướng, lòng chàng dạt dào một niềm hạnh phúc và cảm ơn Xuân Hương đã cho chàng một tuyệt phẩm trên đời mà chàng đã mong đợi từ lâu. Sơn Phủ không thích cùng nhiều người chia sẻ cái vui được gặp Xuân Hương nên từ chối những buổi các bạn rủ cùng đến. Việc học tập cũng thu hút tâm trí của các chàng thư sinh nên họ đến Cổ Nguyệt đường cũng thưa thớt.
Sài và Châu đã có buổi gặp gỡ, giãi bày tình cảm với nhau. Qua lời kể của Châu, cô yêu nhầm người đã có vợ, hai con nhưng vẫn lý lẽ rằng không thể cưỡng...
Giữa những ngày bối rối không biết đi đâu về đâu, Sài đã nhận quyết định chuyển về trường Đại học Kỹ thuật quân sự. Vậy là anh đã có cái nghề, có cái cần...
Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên...