Tiểu thuyết “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành mở ra với khung cảnh vùng đất trầm mặc, an yên Sơn Tịnh. Sơn Tịnh là nơi tập trung hầu hết các quân binh chủng của quân đội, ngoại trừ hải quân. Người dân vùng này mang khí chất khảng khái con nhà lính. Người lớn làm cho bọn trẻ tin rằng mỗi đứa trẻ ở đây đều mang dòng máu anh hùng và tình yêu tự do. Có lẽ đó cũng là lý do mà chúng thường lập nhóm tự xưng hùng xưng bá, đánh dấu chủ quyền từng khu vực.
Với sự đùm bọc, giúp đỡ của những người lao động nghèo, Nguyễn Tất Thành (anh Ba) đã xin được một chân bán báo. Tình cờ anh biết trường công nhân Hàng hải...
Đang dạy học ở Trường Dục Thanh rất có uy tín nhưng Nguyễn Tất Thành đã xác định Phan Thiết chỉ là điểm tạm dừng chân. Sài Gòn mới là điểm đến của anh. Vì...
Do gặp tai nạn trên đường đi, Phượng Quý đã lỡ cuộc chia tay với Nguyễn Tất Thành khi anh rời Huế. Qua dò hỏi, biết được anh đang ở Qui Nhơn, cô đã cùng...