Tiểu thuyết “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành mở ra với khung cảnh vùng đất trầm mặc, an yên Sơn Tịnh. Sơn Tịnh là nơi tập trung hầu hết các quân binh chủng của quân đội, ngoại trừ hải quân. Người dân vùng này mang khí chất khảng khái con nhà lính. Người lớn làm cho bọn trẻ tin rằng mỗi đứa trẻ ở đây đều mang dòng máu anh hùng và tình yêu tự do. Có lẽ đó cũng là lý do mà chúng thường lập nhóm tự xưng hùng xưng bá, đánh dấu chủ quyền từng khu vực.
Mặc cho mẹ và bà Hai sắp đặt, Trường vẫn quyết định từ chối đám cưới với Hảo, đến với Trinh. Sau một năm, hai người nên vợ nên chồng và sống một quãng...
Tình yêu của Trường và Trinh nảy nở và ngày càng trở nên đằm thắm, suốt trong thời kỳ Trường nghỉ ở An Lâm. Tháng mười đã đến. Ngày nghỉ sắp hết. Trường...
Trường trở lại thăm họ hàng bên ngoại và thăm lại phố chợ An Lâm. Nhà bác Cả vẫn giàu có, vững chãi bên những cảnh nghèo khổ, tối tăm xung quanh. Bác Cả...