Tiểu thuyết “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành mở ra với khung cảnh vùng đất trầm mặc, an yên Sơn Tịnh. Sơn Tịnh là nơi tập trung hầu hết các quân binh chủng của quân đội, ngoại trừ hải quân. Người dân vùng này mang khí chất khảng khái con nhà lính. Người lớn làm cho bọn trẻ tin rằng mỗi đứa trẻ ở đây đều mang dòng máu anh hùng và tình yêu tự do. Có lẽ đó cũng là lý do mà chúng thường lập nhóm tự xưng hùng xưng bá, đánh dấu chủ quyền từng khu vực.
Hai hôm sau ngày bị ngã, tuy mí mắt Minh bớt sưng nhưng hễ có tia ánh sáng lọt vào con ngươi lại chảy nước mắt giàn giụa và nhức buốt. Liên tạm nghỉ việc...
Kì thi vấn đáp thủ khoa, Minh đỗ đầu. Hai vợ chồng rủ nhau đi ăn cao lâu mừng Minh thi đỗ. Bữa ăn tiết kiệm, giản dị mà với hai người lại hạnh phúc và...