Tiểu thuyết “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành mở ra với khung cảnh vùng đất trầm mặc, an yên Sơn Tịnh. Sơn Tịnh là nơi tập trung hầu hết các quân binh chủng của quân đội, ngoại trừ hải quân. Người dân vùng này mang khí chất khảng khái con nhà lính. Người lớn làm cho bọn trẻ tin rằng mỗi đứa trẻ ở đây đều mang dòng máu anh hùng và tình yêu tự do. Có lẽ đó cũng là lý do mà chúng thường lập nhóm tự xưng hùng xưng bá, đánh dấu chủ quyền từng khu vực.
Phnompenh mới giải phóng chưa bao lâu nhưng mầm hồi sinh đã bắt đầu hé nhú. Lại Củng không khỏi tự hào hãnh diện khi được thưởng ngoạn những khoảnh khắc...
Cuối cuộc truy quét tàn quân Polpot, Lại Củng và những người lính trung đoàn 4 bắt gặp một sản phụ đang trở dạ đẻ. Trong tình thế nguy cấp, vốn học lỏm...