Tiểu thuyết “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành mở ra với khung cảnh vùng đất trầm mặc, an yên Sơn Tịnh. Sơn Tịnh là nơi tập trung hầu hết các quân binh chủng của quân đội, ngoại trừ hải quân. Người dân vùng này mang khí chất khảng khái con nhà lính. Người lớn làm cho bọn trẻ tin rằng mỗi đứa trẻ ở đây đều mang dòng máu anh hùng và tình yêu tự do. Có lẽ đó cũng là lý do mà chúng thường lập nhóm tự xưng hùng xưng bá, đánh dấu chủ quyền từng khu vực.
Nhận thấy thái độ cưng chiều của mọi người với đám lính đang đồn trú ở đồn Phú Tam trong buổi giỗ cha y, Thái Bình sinh nghi và tự đi tìm câu trả lời. Thì...
Vậy là Lèng đã thuyết phục được mọi người trong nhà thay đổi cái nếp xưa nay chưa có, để chung sức gìn giữ hậu phương,lo đỡ cho người đi đánh giặc. Chị bộ...
Thuận bị chuyển ra trại giam Phú Quốc và bị giam vào chuồng cọp nơi chuyên giam cầm các tù binh Cộng sản. Đến ngày thứ bẩy, không còn sức lực và khả năng...