Tiểu thuyết “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành mở ra với khung cảnh vùng đất trầm mặc, an yên Sơn Tịnh. Sơn Tịnh là nơi tập trung hầu hết các quân binh chủng của quân đội, ngoại trừ hải quân. Người dân vùng này mang khí chất khảng khái con nhà lính. Người lớn làm cho bọn trẻ tin rằng mỗi đứa trẻ ở đây đều mang dòng máu anh hùng và tình yêu tự do. Có lẽ đó cũng là lý do mà chúng thường lập nhóm tự xưng hùng xưng bá, đánh dấu chủ quyền từng khu vực.
Sự góp ý chân tình của anh tổ trưởng về cuộc sống, nhân cách con người khiến Núi thấm thía. Hắn như cướp lấy thời gian mà học nghề. Hắn tập vẽ các mẫu...
Sáu ngày sau khi Viện Kiểm sát nhận được đơn của cha Núi, hắn được đưa ra toà xét xử. Toà tuyên phạt hắn bốn mươi tháng tù cộng với hai mươi hai tháng án...
Thực hiện vụ trộm trót lọt, Núi có vốn nhập hàng từ Hà Nội đem về chợ Đồi quê ngoại hắn bán. Hắn gặp lại Hồng. Hồng lúc này đã lấy chồng được hơn một năm,...
Núi đưa con về Hải Phòng trong tình trạng con bé bị ỉa chảy mất nước. Được bà tổ trưởng và bà con cùng ngõ giúp đỡ, con gái hắn đã qua cơn nguy kịch....