Tiểu thuyết “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành mở ra với khung cảnh vùng đất trầm mặc, an yên Sơn Tịnh. Sơn Tịnh là nơi tập trung hầu hết các quân binh chủng của quân đội, ngoại trừ hải quân. Người dân vùng này mang khí chất khảng khái con nhà lính. Người lớn làm cho bọn trẻ tin rằng mỗi đứa trẻ ở đây đều mang dòng máu anh hùng và tình yêu tự do. Có lẽ đó cũng là lý do mà chúng thường lập nhóm tự xưng hùng xưng bá, đánh dấu chủ quyền từng khu vực.
Ba ngày trẩy hội chùa Hương khiến Xuân Hương thấm mệt. Nàng lười biếng ngủ suốt buổi sáng trong phòng tận hưởng cái sức khỏe đang dần trở lại trong cơ thể...
Một tuần sau buổi bình thơ, Xuân Hương nhận được lời nhắn gửi từ cụ lang Phúc rằng cô cần dứt khoát thôi ngay đám khách thơ thì thách cưới bao nhiêu cụ...
Hồ Xuân Hương cùng với Tri Tạn và Mai Sơn Phủ thống nhất thành lập thi đàn, lấy địa điểm tại nhà Xuân Hương và đặt tên là Cổ Nguyệt Đường, hẹn tới rằm...
Được chị Cả Tân giới thiệu có người con trai cụ lang chuyên làm nghề bốc thuốc muốn dạm hỏi con gái, bà Đồ lấy làm vui mừng lắm, nhưng e ngại Xuân Hương...