Tiểu thuyết “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành mở ra với khung cảnh vùng đất trầm mặc, an yên Sơn Tịnh. Sơn Tịnh là nơi tập trung hầu hết các quân binh chủng của quân đội, ngoại trừ hải quân. Người dân vùng này mang khí chất khảng khái con nhà lính. Người lớn làm cho bọn trẻ tin rằng mỗi đứa trẻ ở đây đều mang dòng máu anh hùng và tình yêu tự do. Có lẽ đó cũng là lý do mà chúng thường lập nhóm tự xưng hùng xưng bá, đánh dấu chủ quyền từng khu vực.
Về đến đơn vị, Vũ chứng kiến những khó khăn không ngừng đổ dồn vào binh trạm, cùng với những tình huống bất ngờ và khó lường mà anh phải đối mặt. Binh...
Tạm biệt gia đình, Vũ ra Hà Nội trao cho Trình Nhật, con trai của chính uỷ lá thư của ông gửi. Trong thư, ông hỏi thăm về gia đình và đề nghị gửi các...