Tiểu thuyết “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành mở ra với khung cảnh vùng đất trầm mặc, an yên Sơn Tịnh. Sơn Tịnh là nơi tập trung hầu hết các quân binh chủng của quân đội, ngoại trừ hải quân. Người dân vùng này mang khí chất khảng khái con nhà lính. Người lớn làm cho bọn trẻ tin rằng mỗi đứa trẻ ở đây đều mang dòng máu anh hùng và tình yêu tự do. Có lẽ đó cũng là lý do mà chúng thường lập nhóm tự xưng hùng xưng bá, đánh dấu chủ quyền từng khu vực.
Kí ức của Y trở về tuổi thơ nơi vùng đất bị yểm bùa. Dòng họ nhà Y lớn lắm nhưng hễ cứ đẻ con gái đều trở thành gái dở, con trai sáng láng, giỏi giang thì...
Cô nghỉ việc đi tìm bệnh nhân nam trốn viện mất tích. Thế nhưng Cô chỉ gặp Y đúng hai lần tại bức tường rêu bí mật trong giấc mơ của mình. Còn Y đã bị rơi...
Ở buổi đọc trước là ký ức về những biến động ở Chùa Cuối. Bắt đầu là nạn trộm cắp hoành hành khắp xóm. Đàn ông trong làng đã được huy động hết lên phía...