Tiểu thuyết “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành mở ra với khung cảnh vùng đất trầm mặc, an yên Sơn Tịnh. Sơn Tịnh là nơi tập trung hầu hết các quân binh chủng của quân đội, ngoại trừ hải quân. Người dân vùng này mang khí chất khảng khái con nhà lính. Người lớn làm cho bọn trẻ tin rằng mỗi đứa trẻ ở đây đều mang dòng máu anh hùng và tình yêu tự do. Có lẽ đó cũng là lý do mà chúng thường lập nhóm tự xưng hùng xưng bá, đánh dấu chủ quyền từng khu vực.
Trong khi cuộc sống bình thường đã trở lại thành phố Phnom Pênh và đất nước Campuchia, với sự kiện Chủ tịch Hội đồng Nhân dân cách mạng đã được bầu lên...
Đầu năm 1979, được sự hỗ trợ của đội quân tình nguyện Việt Nam, sào huyệt của Khmer đỏ bị thất thủ, đội quân Pol Pot tháo chạy khỏi thành phố Phnom Pênh...
“Miền hoang”, cuốn tiểu thuyết của nhà văn Sương Nguyệt Minh là câu chuyện về một nhóm người bị lạc trong rừng Miên gồm một Ông Lớn, một chiến sĩ và một...
Sự hy sinh anh dũng của Ủy viên Hoàng Văn Phổ và Xã đội trưởng Hoàng Văn Quang dấy lên quyết tâm “ còn một người còn đánh giặc” của dân làng Đại Lịch....