Tiểu thuyết “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành mở ra với khung cảnh vùng đất trầm mặc, an yên Sơn Tịnh. Sơn Tịnh là nơi tập trung hầu hết các quân binh chủng của quân đội, ngoại trừ hải quân. Người dân vùng này mang khí chất khảng khái con nhà lính. Người lớn làm cho bọn trẻ tin rằng mỗi đứa trẻ ở đây đều mang dòng máu anh hùng và tình yêu tự do. Có lẽ đó cũng là lý do mà chúng thường lập nhóm tự xưng hùng xưng bá, đánh dấu chủ quyền từng khu vực.
Bữa tối tại nhà Mỹ Quốc cuối cùng cũng diễn ra êm thấm cho dù mọi người đã phải chứng kiến những sự khó chịu dành cho nhau giữa A-bu- tăng và tên cố bấn...
H5 nhận ra A-bu- tăng có cái miệng cá ngão chính là con trai cả của vợ chồng Cát Tái, tên hắn là Mỹ Quốc. Cô bắt buộc phải nhận lời mời ăn tối tại nhà hắn...
Giết chết tên sĩ quan Mĩ Uy-Ly- am, Hồng Nhung tìm về nhà má Tư Đảng. Má vui mừng gặp lại người con gái của đồng đội và ao ước phải chăng thằng con trai...