Tiểu thuyết “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành mở ra với khung cảnh vùng đất trầm mặc, an yên Sơn Tịnh. Sơn Tịnh là nơi tập trung hầu hết các quân binh chủng của quân đội, ngoại trừ hải quân. Người dân vùng này mang khí chất khảng khái con nhà lính. Người lớn làm cho bọn trẻ tin rằng mỗi đứa trẻ ở đây đều mang dòng máu anh hùng và tình yêu tự do. Có lẽ đó cũng là lý do mà chúng thường lập nhóm tự xưng hùng xưng bá, đánh dấu chủ quyền từng khu vực.
Dù không hẹn trước nhưng Jean vẫn ra tận sân bay đón Phương Vy để đưa cô về kịp giờ thi. Jean đã giận Vy khi cô không nghe theo lời anh mà vẫn về Việt Nam...
Vy nghe theo mọi người quyết định về Việt Nam chịu tang bà nội mặc dù chỉ còn mấy ngày nữa là thi môn học chính. Quang biết tin Vy phải gấp gáp về VN,...
Mặc kệ mọi người cùng nhà trọ tìm gọi, Phương Vy đã có những ngày nghỉ lễ hạnh phúc nhất cùng với Jean ở Vienne. Cô còn đang ngất ngây khi Jean thú nhận...