Tiểu thuyết “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành mở ra với khung cảnh vùng đất trầm mặc, an yên Sơn Tịnh. Sơn Tịnh là nơi tập trung hầu hết các quân binh chủng của quân đội, ngoại trừ hải quân. Người dân vùng này mang khí chất khảng khái con nhà lính. Người lớn làm cho bọn trẻ tin rằng mỗi đứa trẻ ở đây đều mang dòng máu anh hùng và tình yêu tự do. Có lẽ đó cũng là lý do mà chúng thường lập nhóm tự xưng hùng xưng bá, đánh dấu chủ quyền từng khu vực.
Sau khi Nguyệt được anh chàng đeo kính đưa về nhà mình chăm sóc, cô hối hận, xót xa việc mình đã gây ra cho người yêu, cô hốt hoảng tới bệnh viện với anh,...
Ở phần trước, trong cơn hoảng loạn Nguyệt đã gặp phải một tai nạn, cô trở nên không còn tỉnh táo, tinh thần nửa mơ, nửa thực, nhầm lẫn An với những người...
Chuyện cổ tích của Pháp kể về một chú mèo sử dụng các mánh khóe để giúp cho chủ nhân nghèo và xuất thân hèn mọn của mình có được giàu sang và cưới được...
Trong phần trước của tiểu thuyết, Nguyệt đã đau khổ tận cùng khi An cố tình rời bỏ cô, khẳng định tình cảm với cô trong suốt bảy năm qua chỉ là một thói...