Tiểu thuyết “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành mở ra với khung cảnh vùng đất trầm mặc, an yên Sơn Tịnh. Sơn Tịnh là nơi tập trung hầu hết các quân binh chủng của quân đội, ngoại trừ hải quân. Người dân vùng này mang khí chất khảng khái con nhà lính. Người lớn làm cho bọn trẻ tin rằng mỗi đứa trẻ ở đây đều mang dòng máu anh hùng và tình yêu tự do. Có lẽ đó cũng là lý do mà chúng thường lập nhóm tự xưng hùng xưng bá, đánh dấu chủ quyền từng khu vực.
Cuộc tìm kiếm lực lượng đánh không mang lại kết quả, Hai Thanh cùng đồng đội quyết định lùi sâu vào rừng tìm nơi kín đáo ém lại. Sau khi gửi con về nhờ...
Sau mấy ngày đêm lặn lội nhọc nhằn, Hai Thanh và đồng đội đã về đến căn cứ. Lúc này anh Tám và toàn bộ huyện uỷ, huyện đội Châu Thành không còn ở đây nữa....
Sau một tuần nổi dậy, do đã công khai lộ mặt, Hai Thanh không thể trụ lại được nữa phải đem theo con vào rừng. Cùng đi với cô còn có Nghĩa, Lê và hai...