Ở buổi đọc truyện trước, đoàn chiến sĩ vượt rừng đi lấy gạo đã tới nơi. Kho gạo đã sụp hoàn toàn . Tất cả hối hả hốt gạo vào bồng và trở về chiến khu ngay. Giặc bất chợt đánh B52 đường mòn. Chúng đặt ổ phục kích. Chỉ còn cách vượt thật nhanh. Tốp người đi như chạy. Đột nhiên Kiêu hô cả đoàn đứng lại nhưng Linh cho rằng dừng lại là tự vẫn. Tất cả mọi người lúc này đều hướng về Linh, chờ đợi quyết định ở anh. Họ biết quá rõ sự táo bạo , lanh trí của người đội trưởng trinh sát này.
Sài và Châu đã có buổi gặp gỡ, giãi bày tình cảm với nhau. Qua lời kể của Châu, cô yêu nhầm người đã có vợ, hai con nhưng vẫn lý lẽ rằng không thể cưỡng...
Giữa những ngày bối rối không biết đi đâu về đâu, Sài đã nhận quyết định chuyển về trường Đại học Kỹ thuật quân sự. Vậy là anh đã có cái nghề, có cái cần...
Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên...