Ở buổi đọc truyện trước, đoàn chiến sĩ vượt rừng đi lấy gạo đã tới nơi. Kho gạo đã sụp hoàn toàn . Tất cả hối hả hốt gạo vào bồng và trở về chiến khu ngay. Giặc bất chợt đánh B52 đường mòn. Chúng đặt ổ phục kích. Chỉ còn cách vượt thật nhanh. Tốp người đi như chạy. Đột nhiên Kiêu hô cả đoàn đứng lại nhưng Linh cho rằng dừng lại là tự vẫn. Tất cả mọi người lúc này đều hướng về Linh, chờ đợi quyết định ở anh. Họ biết quá rõ sự táo bạo , lanh trí của người đội trưởng trinh sát này.
Khi nghe một người cùng quê học với Hương và Sài báo tin cụ đồ Khang – bố của Sài mất, Hương đã quyết định về quê viếng cụ đồ. Trong đám ma cụ đồ mọi...
Nhìn cái dáng tất bật, quê mùa của Sài ai cũng tưởng Sài là người ăn no vác nặng, nhưng mấy ai biết để được đi B Sài đã “cắn răng chịu đựng”, vất vả tập...
Sau 5 ngày ở nhà Sài quyết định ra đi vì không muốn ở nhà lâu hơn nữa dù anh còn 10 ngày nghỉ phép. Lần này về không còn ai thúc giục chuyện vợ chồng anh...
Sau khi biết tin Tuyết có thai, Sài thể hiện buồn hay vui đau khổ hay sung sướng. Hàng ngày vẫn đều đặn tập thể dục, ăn, ngủ, sinh hoạt, giảng dậy và tăng...