Tiểu thuyết “Nửa chừng xuân” của Khái Hưng đăng lần đầu tiên trên báo Phong hóa của Tự lực văn đoàn vào năm 1933 và in thành sách năm 1934. Đây là tiểu thuyết có tiếng vang lớn, được dư luận đương thời hoan nghênh đón nhận. Ý nghĩa mới mẻ của “Nửa chừng xuân” là ở chỗ cuốn tiểu thuyết mang tính luận đề rõ rệt, tuyên chiến mạnh mẽ với lễ giáo phong kiến chà đạp lên tình yêu và hạnh phúc cá nhân. Tác phẩm phản ánh xung đột tư duy cũ - mới đã trở nên gay gắt, lan rộng trong đời sống thành thị...
Phan đã lộ rõ là kẻ sở khanh, hắn đã chiếm đoạt Huyền trong đêm ở khách sạn Đà Lạt. Huyền ân hận và xót xa cho chính mình. Trở về Mỹ Tho, cô rủ Trúc tới...
Trước sự lo lắng của mọi người dành cho mình Thẩm đành ép lòng tới bệnh viện, một nơi mà anh rất sợ. Anh được chẩn đoán bị cảm thương hàn, không nhập...
Tân đến nhà Huyền thông báo Thẩm ốm và lí do chính là do có kẻ thứ ba xuất hiện trong tình cảm giữa Thẩm và Huyền. Trúc cũng cùng quan điểm đó với Tân, cô...