Con nhà nghèo là tiểu thuyết của Hồ Biểu Chánh xuất bản năm 1930, được xây dựng với hai tuyến nhân vật là giới điền chủ quyền thế và giới tá điền bị trị, trong một xã hội thuở giao thời giữa phong kiến và Tây hóa. Cô Tư Lựu con nhà tá điền, bố mẹ mất sớm, có hai người anh là cai tuần Bưởi và Ba Cam. Cai tuần Bưởi là tá điền của bà Cai Hiếu và vợ chồng cậu Hai Nghĩa, còn Ba Cam làm tài xế xe hơi cho một ông thầy kiện ở Sài Gòn.
Sau phẫu thuật, mắt Minh đã sáng trở lại, chàng thấy mọi vật đều tốt tươi lên, chỉ mình Liên là xấu đi nhiều. Trong lúc Minh đang tìm lục đọc lại bức thư...
Từ khi Văn đến nhà báo điều đình, thương lượng với ông chủ nhiệm thì món tiền nhuận bút của Minh được tăng ngay, và trong ba tháng, tháng nào chàng cũng...
Văn đưa bác sĩ đến nhà khám lại mắt cho Minh, bác sĩ kết luận bệnh của Minh mổ xong sẽ khỏi, chi phí mổ hết một trăm đồng. Minh sung sướng và mày mò viết...
Một tháng qua. Một tháng đã làm thay đổi hẳn tâm trạng và suy nghĩ của Minh. Chàng cảm thấy tình thương yêu của Liên đối với mình đã đổi sang tình thương...