Bịn rịn chia tay bà con làng xóm, vợ chồng anh Nguyễn Sinh Sắc cùng hai con trai khăn gói từ quê nhà vào Huế. Trên đường đi, những cảnh đẹp non nước mây trời làm cậu bé Côn ngạc nhiên thích thú. Lần đầu tiên được nhìn thấy biển khiến tâm hồn ngây thơ của cậu bé Côn không khỏi xúc động. Qua những câu thơ ngẫu hứng của Côn, anh Sắc sớm nhận thấy con mình có một tâm hồn tài hoa kì lạ.
Duy cứ thế miên man trong thế giới suy tưởng đứt gãy của anh, thế giới mà anh không còn muốn cảm thấy có M. Anh bỗng thấy tên anh và tên M đứng cạnh nhau...
Duy nhớ về những ngày đầu gặp M. Nàng là môt người lạc quan, cứng cỏi và giàu tình cảm một cách lạ lùng. Sau lần M liều mình cứu anh ở bãi tắm, Duy choáng...