Bịn rịn chia tay bà con làng xóm, vợ chồng anh Nguyễn Sinh Sắc cùng hai con trai khăn gói từ quê nhà vào Huế. Trên đường đi, những cảnh đẹp non nước mây trời làm cậu bé Côn ngạc nhiên thích thú. Lần đầu tiên được nhìn thấy biển khiến tâm hồn ngây thơ của cậu bé Côn không khỏi xúc động. Qua những câu thơ ngẫu hứng của Côn, anh Sắc sớm nhận thấy con mình có một tâm hồn tài hoa kì lạ.
Duy mệt mỏi trở về phòng khách sạn khi không còn tìm thấy bóng áo trắng kia, anh cảm thấy như một thứ quý giá vừa vuột khỏi tay mình. Anh đau khổ khi biết...
Sau cuộc điện thoại với M, Duy ráo rác khi không nhìn thấy ai ngoài bãi biển, bóng váy trắng của người phụ nữ vừa nhìn anh từ xa đã biến đâu mất. Anh đi...