Đã bao nhiêu ngày Cúc Huyền nằm ở bệnh viện như một cái cây chờ mùa hè qua hết để tàn tạ theo tiếng chim. Cúc Huyền hiểu rõ trong nỗi tuyệt vọng của mình là sức khoẻ không còn trong cơ thể nữa. Từng sợi tóc dài óng mướt của Cúc Huyền cứ dần dần rơi trên gối nhiều hơn mỗi ngày. Hạnh đã biên thư cho Luỹ nói Cúc Huyền bệnh đang nằm trong bệnh viện. Nhắc đến Luỹ trái tim Cúc Huyền lại đau nhói, thổn thức và giá buốt.
Cô gái chợt nhận ra xóm Chùa Cuối của cô tất cả đã không còn dấu vết, làng cô giờ đây đã dần trở thành một khu đô thị mới, cô lạc lõng trên chuyến tàu kí...