Khi nghe một người cùng quê học với Hương và Sài báo tin cụ đồ Khang – bố của Sài mất, Hương đã quyết định về quê viếng cụ đồ. Trong đám ma cụ đồ mọi người khắp nơi đổ về kính viếng vì nhiều lí do. Nhưng điều làm cụ nuối tiếc và ân hận nhất là ngày xưa đã đuổi Sài ra đồng để Sài suýt chết đói và chết rét, cụ nghĩ cũng chính vì thế mà bây giờ cụ không được gặp con trước khi nhắm mắt.
Kết thúc khóa huấn luyện, Lương được cử làm cơ trưởng, phụ trách Toản, người kém anh 4 tuổi. Trận xuất kích đầu tiên, do nôn nóng, Toản “để sổng” mục tiêu...
Tranh thủ hai ngày phép đi thăm em gái và cháu nhỏ ở nơi Kiều Sơn, những kỷ niệm về cha mẹ, về tuổi thơ ùa về, khiến Lương không khỏi xúc động. Nghĩ đến...