Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên vẹn không một ngày phép. Trong 11 năm ấy anh đã không còn cả mẹ và cha. Nỗi nhớ quê hương vẫn là nỗi nhớ cồn cào, da diết đối với anh, nhưng giờ đây anh đâu còn lí do gì để về khi mẹ cha anh đã mất cả, anh lại còn sợ phải đối mặt với cái người mang danh là “vợ anh”.
Người dân làng mong ngóng tới ngày giải phóng miền Nam tới gần để được đón trai làng trở về. Nỗi mong ngóng còn lớn hơn nhiều ở các bà mẹ khi để phần cho...
Bà Thân vừa ngả lưng xuống giường thì nghe tiiếng chân chạy rầm rập sau lưng nhà. Tiếng ai như tiếng bà Huyện nhắc đến tên Thoảng và Thùy khiến bà không...
Hiền quyết định xin thầy cho cô đi dân công hỏa tuyến . Cô cho rằng đi đợt này có hai điều tốt cho gia đình. Thứ nhất, đóng góp cho kháng chiến gia đình...