Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên vẹn không một ngày phép. Trong 11 năm ấy anh đã không còn cả mẹ và cha. Nỗi nhớ quê hương vẫn là nỗi nhớ cồn cào, da diết đối với anh, nhưng giờ đây anh đâu còn lí do gì để về khi mẹ cha anh đã mất cả, anh lại còn sợ phải đối mặt với cái người mang danh là “vợ anh”.
Cuộc chiến tranh chống Mỹ cứu nước đã lùi xa. Nhưng kí ức hào hùng về những ngày cả nước vang khúc quân hành “Bài ca ra trận” vẫn là đề tài phong phú được...
Những ngày cuối năm 1966, cuộc chiến tranh bắn phá miền Bắc của giặc Mỹ ngày càng ác liệt. Lương và những đồng đội của anh lại tiếp tục những chuyến bay...