Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên vẹn không một ngày phép. Trong 11 năm ấy anh đã không còn cả mẹ và cha. Nỗi nhớ quê hương vẫn là nỗi nhớ cồn cào, da diết đối với anh, nhưng giờ đây anh đâu còn lí do gì để về khi mẹ cha anh đã mất cả, anh lại còn sợ phải đối mặt với cái người mang danh là “vợ anh”.
Huênh hoang, tưởng có thể làm mưa làm gió trên bầu trời miền Bắc Việt Nam, tên thiếu tá Giôn Mi-lơ, trưởng phi đoàn bay và những phi công tinh nhuệ của...
Những ngày tháng 7 năm 1966, giặc Mỹ điên cuồng tăng cường thêm vũ khí, máy bay hiện đại bắn phá miền Bắc. Nhưng lực lượng không quân của ta cũng đã...
Tình cờ gặp nhau tại cuộc họp thanh niên, Lương nhận lời về thăm nơi ở của Tuyến tại một ngõ nhỏ trong nội thành Hà Nội. Tuy lần đầu gặp mặt, nhưng qua...