Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên vẹn không một ngày phép. Trong 11 năm ấy anh đã không còn cả mẹ và cha. Nỗi nhớ quê hương vẫn là nỗi nhớ cồn cào, da diết đối với anh, nhưng giờ đây anh đâu còn lí do gì để về khi mẹ cha anh đã mất cả, anh lại còn sợ phải đối mặt với cái người mang danh là “vợ anh”.
Dù việc học tập không quá vất vả so với tưởng tượng ban đầu nhưng Phương Vy đã thật sự học tập nghiêm túc để đạt được kết quả tốt nhất. Cô cũng được các...
Từ ngày dọn xuống trung tâm thành phố Lìege Vy ngày càng thấy thích thành phố này. Lìege đang mùa hội chợ sôi động. Lần đầu tiên Vy cảm nhận nỗi cô đơn...
Vy quyết định rời kí túc xá của trường xuống trung tâm thành phố ở cùng đội Hưng. Pascale da đen cũng xuống ở cùng. Trong phòng trọ giờ đây đã có 4 người,...