Khép lại phần 2 tác phẩm “Phố vẫn gió” của nhà văn Lê Minh Hà là cảm xúc của nhân vật tôi với bác Khánh khi cô mười bốn tuổi. Bác Khánh không chỉ là bác sĩ trải đời, lịch lãm. Bác còn có vai rộng, thẳng, miệng rộng. Đôi mắt lúc nào cũng như trìu mến một điều gì đó. Bác nghe nhạc cổ điển và chơi kèn. Hai năm sau, khi mười sáu tuổi trở thành một cô gái mười sáu thập thò cổng trường đại học cô mới hiểu rằng mê một người đàn ông có khi còn sung sướng hơn mê một thằng cùng lứa
Đêm trước ngày chia tay Thoảng lên đường nhập ngũ, cách một con ngõ nhỏ ở phía Tây đường, cả nhà Thùy cũng vẫn đang còn thức. Thùy đang sắp lại đống sách...
Trúng tuyển, nhận quyết định nhập ngũ, Thoảng về thăm nhà. Bữa cơm liên hoan cho Thoảng đi bộ đội vẫn đông như ngày Thoảng đi học nhưng không khí có vẻ...
Làng hứng chịu đợt tấn công đầu tiên của giặc Mĩ bằng những tiếng nổ rợn người và những tiếng ù ù như sấm liên hồi. Con trâu của ông Sửu đang cày trên...