Khép lại phần 2 tác phẩm “Phố vẫn gió” của nhà văn Lê Minh Hà là cảm xúc của nhân vật tôi với bác Khánh khi cô mười bốn tuổi. Bác Khánh không chỉ là bác sĩ trải đời, lịch lãm. Bác còn có vai rộng, thẳng, miệng rộng. Đôi mắt lúc nào cũng như trìu mến một điều gì đó. Bác nghe nhạc cổ điển và chơi kèn. Hai năm sau, khi mười sáu tuổi trở thành một cô gái mười sáu thập thò cổng trường đại học cô mới hiểu rằng mê một người đàn ông có khi còn sung sướng hơn mê một thằng cùng lứa
Câu chuyện trở về những ngày Tùng mới sang chiến trường K với nỗi hoài nghi tại sao mình lại phải có mặt ở đất nước xa xôi man rợ này. Và đại đội trưởng...
Tùng chạy trốn khỏi nhóm tàn quân tuyệt vọng và vô phương hướng. Anh rơi vào tình cảnh cơ cực và cô độc giữa rừng hoang và nghĩ tới số phận của những cô...
Vết thương của tên Lục Thum bị hoại tử mạnh khiến cho đám giòi lăn khỏi miệng vết thương chu du lên người của nữ y tá câm và Tùng khiến anh kinh hãi và ám...
Một khoảng lặng của chiến tranh cũng là khoảng lặng của nỗi lòng người lính. Tùng chìm vào cõi riêng của mình khi anh gảy đàn ghi ta theo yêu cầu của bọn...