Thú, một người lính trẻ, với quá khứ đầy khó khăn và những cảm xúc sâu sắc về gia đình và trách nhiệm. Bố của Thú là một người tàn tật, sống trong tủi thân và sự bất lực, nhưng sau khi tham gia công tác xã hội, ông dần cải thiện và trở thành một người được xã viên quý trọng. Ông cảm thấy ân hận vì những năm tháng trước đây, khi ông không thể chăm lo cho gia đình và làm gương cho con cái. Trước khi Thú nhập ngũ, bố cậu đã viết cho con một bài thơ và dặn dò rằng Thú cần cố gắng phấn đấu để thay đổi...
Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên...
Khi nghe một người cùng quê học với Hương và Sài báo tin cụ đồ Khang – bố của Sài mất, Hương đã quyết định về quê viếng cụ đồ. Trong đám ma cụ đồ mọi...
Nhìn cái dáng tất bật, quê mùa của Sài ai cũng tưởng Sài là người ăn no vác nặng, nhưng mấy ai biết để được đi B Sài đã “cắn răng chịu đựng”, vất vả tập...