Thú, một người lính trẻ, với quá khứ đầy khó khăn và những cảm xúc sâu sắc về gia đình và trách nhiệm. Bố của Thú là một người tàn tật, sống trong tủi thân và sự bất lực, nhưng sau khi tham gia công tác xã hội, ông dần cải thiện và trở thành một người được xã viên quý trọng. Ông cảm thấy ân hận vì những năm tháng trước đây, khi ông không thể chăm lo cho gia đình và làm gương cho con cái. Trước khi Thú nhập ngũ, bố cậu đã viết cho con một bài thơ và dặn dò rằng Thú cần cố gắng phấn đấu để thay đổi...
Sau 5 ngày ở nhà Sài quyết định ra đi vì không muốn ở nhà lâu hơn nữa dù anh còn 10 ngày nghỉ phép. Lần này về không còn ai thúc giục chuyện vợ chồng anh...
Sau khi biết tin Tuyết có thai, Sài thể hiện buồn hay vui đau khổ hay sung sướng. Hàng ngày vẫn đều đặn tập thể dục, ăn, ngủ, sinh hoạt, giảng dậy và tăng...