Năm 1903, khi 13 tuổi, sống ở làng Sen cùng với cha (cụ Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc), anh trai (Khiêm), chị gái (Thanh), Côn đã nổi bật là một cậu bé thông minh, linh lợi, luôn nổi trội trong các trò chơi trận giả, đóng vai nghĩa quân cùng bọn trẻ trong làng. Sống giữa cái nôi của vùng quê giàu các làn điệu dân ca, Côn đã thuộc rất nhiều văn chương và giỏi ứng khẩu hát đối, hát dặm.
Kết thúc khóa huấn luyện, Lương được cử làm cơ trưởng, phụ trách Toản, người kém anh 4 tuổi. Trận xuất kích đầu tiên, do nôn nóng, Toản “để sổng” mục tiêu...
Tranh thủ hai ngày phép đi thăm em gái và cháu nhỏ ở nơi Kiều Sơn, những kỷ niệm về cha mẹ, về tuổi thơ ùa về, khiến Lương không khỏi xúc động. Nghĩ đến...
Vừa chuyển đến nơi đóng quân mới, Lương và các chiến sĩ phi công trong đại đội 4 gồm Thuần, Toản, Bản, Sáu đã nhanh chóng ổn định chỗ ở, hăng say luyện...
Bắt đầu từ chương trình đọc truyện hôm nay, chúng tôi xin trân trọng giới thiệu cùng quí vị và các bạn tiểu thuyết “Mặt trận trên cao” của nhà văn Nguyễn...