Năm 1903, khi 13 tuổi, sống ở làng Sen cùng với cha (cụ Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc), anh trai (Khiêm), chị gái (Thanh), Côn đã nổi bật là một cậu bé thông minh, linh lợi, luôn nổi trội trong các trò chơi trận giả, đóng vai nghĩa quân cùng bọn trẻ trong làng. Sống giữa cái nôi của vùng quê giàu các làn điệu dân ca, Côn đã thuộc rất nhiều văn chương và giỏi ứng khẩu hát đối, hát dặm.
Tên dã nhân bị dúi vào khiêng võng thay cho y tá câm, còn Tùng vẫn vậy, thêm tên dã nhân thì đôi vai Tùng không vì thế mà nhẹ đi. Những ngày qua dã nhân...
Gã lính áo đen áp giải về một kẻ lạ mặt. Hắn sống trong hoang dã lâu ngày đã trở thành một người rừng, một dã nhân. Tùng và đám tàn quân đoán rằng hắn gần...
Hai chiếc xe bò kéo của người Khmer thất lạc xuất hiện khiến cho tên lính áo đen từ ngạc nhiên đến cáu giận khi hắn không lục tìm thấy thứ gì có ích còn...
Câu chuyện trong giấc ngủ thấy người đại đội trưởng của mình mò về luồn bò tận sát ba lô khiến Tùng lo lắng. Đám tàn quân thì thào to nhỏ như bàn chuyện...