Sau những giờ ra trận quả cảm và dũng mãnh, những người lính của “Trung đội gió lốc” (theo cách gọi thán phục của anh em trong Tiểu đoàn 3), lại trở về với cuộc sống đời thường dung dị, lạc quan và yêu thương nhau như một gia đình. Đặc biệt, những trang nhật ký ghi lại diễn biến những ngày đang sống của Trung đội trưởng Mánh (người nhiều tuổi nhất) được đọc lên mỗi ngày như một món ăn tinh thần khích lệ các đồng đội.
Để hoàn thành nhiệm vụ một chiến sĩ tình báo hoạt động trong lòng địch, buộc Hoàng luôn phải giấu kín thân phận và căng mình đấu trí với bao thử thách...
Trong vỏ bọc một chuyên gia cao cấp được Chính quyền Sài Gòn gửi sang giúp cho Chính phủ Hoàng gia Lào, không ai có thể ngờ Hoàng là một chiến sĩ tình báo...
Cuộc chiến tranh chống Mỹ cứu nước đã lùi xa. Nhưng kí ức hào hùng về những ngày cả nước vang khúc quân hành “Bài ca ra trận” vẫn là đề tài phong phú được...