Sau những giờ ra trận quả cảm và dũng mãnh, những người lính của “Trung đội gió lốc” (theo cách gọi thán phục của anh em trong Tiểu đoàn 3), lại trở về với cuộc sống đời thường dung dị, lạc quan và yêu thương nhau như một gia đình. Đặc biệt, những trang nhật ký ghi lại diễn biến những ngày đang sống của Trung đội trưởng Mánh (người nhiều tuổi nhất) được đọc lên mỗi ngày như một món ăn tinh thần khích lệ các đồng đội.
Kết thúc khóa huấn luyện, Lương được cử làm cơ trưởng, phụ trách Toản, người kém anh 4 tuổi. Trận xuất kích đầu tiên, do nôn nóng, Toản “để sổng” mục tiêu...
Tranh thủ hai ngày phép đi thăm em gái và cháu nhỏ ở nơi Kiều Sơn, những kỷ niệm về cha mẹ, về tuổi thơ ùa về, khiến Lương không khỏi xúc động. Nghĩ đến...