Trên đường đi về phía công sự, Hưng đã gặp một bé gái đang khóc bên xác người mẹ vừa bị một chiếc xe GMC của nguỵ cán chết. Trực thăng địch đang quần ở trên đầu. Biết cháu bé ở lại sẽ nguy hiểm, quên cả chân mình còn đau, anh ôm cháu bé chạy về phía công sự. Trận đánh mỗi lúc một ác liệt khi bọn địch đã huy động thêm xe tăng, bộ binh quyết mở một đường máu để tháo chạy. Em bé đã trở thành người bạn đồng hành “bất đắc dĩ” trên lưng Hưng cùng truy đuổi quân thù.
Cuộc chiến tranh chống Mỹ cứu nước đã lùi xa. Nhưng kí ức hào hùng về những ngày cả nước vang khúc quân hành “Bài ca ra trận” vẫn là đề tài phong phú được...
Những ngày cuối năm 1966, cuộc chiến tranh bắn phá miền Bắc của giặc Mỹ ngày càng ác liệt. Lương và những đồng đội của anh lại tiếp tục những chuyến bay...
Huênh hoang, tưởng có thể làm mưa làm gió trên bầu trời miền Bắc Việt Nam, tên thiếu tá Giôn Mi-lơ, trưởng phi đoàn bay và những phi công tinh nhuệ của...