Trên đường đi về phía công sự, Hưng đã gặp một bé gái đang khóc bên xác người mẹ vừa bị một chiếc xe GMC của nguỵ cán chết. Trực thăng địch đang quần ở trên đầu. Biết cháu bé ở lại sẽ nguy hiểm, quên cả chân mình còn đau, anh ôm cháu bé chạy về phía công sự. Trận đánh mỗi lúc một ác liệt khi bọn địch đã huy động thêm xe tăng, bộ binh quyết mở một đường máu để tháo chạy. Em bé đã trở thành người bạn đồng hành “bất đắc dĩ” trên lưng Hưng cùng truy đuổi quân thù.
Những ngày tháng 7 năm 1966, giặc Mỹ điên cuồng tăng cường thêm vũ khí, máy bay hiện đại bắn phá miền Bắc. Nhưng lực lượng không quân của ta cũng đã...
Tình cờ gặp nhau tại cuộc họp thanh niên, Lương nhận lời về thăm nơi ở của Tuyến tại một ngõ nhỏ trong nội thành Hà Nội. Tuy lần đầu gặp mặt, nhưng qua...
Kết thúc khóa huấn luyện, Lương được cử làm cơ trưởng, phụ trách Toản, người kém anh 4 tuổi. Trận xuất kích đầu tiên, do nôn nóng, Toản “để sổng” mục tiêu...