Tiểu thuyết “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành mở ra với khung cảnh vùng đất trầm mặc, an yên Sơn Tịnh. Sơn Tịnh là nơi tập trung hầu hết các quân binh chủng của quân đội, ngoại trừ hải quân. Người dân vùng này mang khí chất khảng khái con nhà lính. Người lớn làm cho bọn trẻ tin rằng mỗi đứa trẻ ở đây đều mang dòng máu anh hùng và tình yêu tự do. Có lẽ đó cũng là lý do mà chúng thường lập nhóm tự xưng hùng xưng bá, đánh dấu chủ quyền từng khu vực.
Mặc dù Hùng đã vùi đầu vào công việc, tìm đến rượu, những cuộc tình khoảnh khắc nhưng anh không thể quên được hình bóng của Thảo. Hai tháng nằm viện vì...
Thảo ngày càng tỏ ra dửng dưng với mọi chuyện, từ chuyện con cái, công việc… đến quan hệ vợ chồng. Linh cảm vợ đang có điều gì bất ổn, Nam đã bố trí một...
Trong buổi sáng đi cùng vợ lên mạn nam cầu Thăng Long tìm đất, vô tình Lãm đã bận lòng vì phaỉ chứng kiến một việc không mấy vui. Lúc đi qua khách sạn...