Tiểu thuyết “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành mở ra với khung cảnh vùng đất trầm mặc, an yên Sơn Tịnh. Sơn Tịnh là nơi tập trung hầu hết các quân binh chủng của quân đội, ngoại trừ hải quân. Người dân vùng này mang khí chất khảng khái con nhà lính. Người lớn làm cho bọn trẻ tin rằng mỗi đứa trẻ ở đây đều mang dòng máu anh hùng và tình yêu tự do. Có lẽ đó cũng là lý do mà chúng thường lập nhóm tự xưng hùng xưng bá, đánh dấu chủ quyền từng khu vực.
Loan đưa Sáu Hùng, Tổng Giám đốc hãng điện tử phía nam đến gặp Thảo để bàncụ thể về việc thuê mặt bằng ngôi nhà của vợ chồng chị. Thoạt nhìn, Thảo chợt...
Mùa đông trôi qua cũng là mùa gặt hái lợi nhuận thuốc lào bất ngờ của Lãm. Nhận thấy tầm quan trọng của cái thứ thuốc này với đồng bào miền núi, gã tạm...
Thảo đã trở về. Sự trở về của chị đã trở thành một ngày hội đối với những người trong khu Phố Lính. Nó không chỉ đơn thuần hàm nghĩa đoàn tụ thông thường...