Tiểu thuyết “Gió thổi mùa trăng năm ấy” của tác giả Vạn Lý Độc Hành mở ra với khung cảnh vùng đất trầm mặc, an yên Sơn Tịnh. Sơn Tịnh là nơi tập trung hầu hết các quân binh chủng của quân đội, ngoại trừ hải quân. Người dân vùng này mang khí chất khảng khái con nhà lính. Người lớn làm cho bọn trẻ tin rằng mỗi đứa trẻ ở đây đều mang dòng máu anh hùng và tình yêu tự do. Có lẽ đó cũng là lý do mà chúng thường lập nhóm tự xưng hùng xưng bá, đánh dấu chủ quyền từng khu vực.
Kế hoạch vượt tù lần 3 của Lượm đã xong. Điều mà nó lo sợ trước đã xảy ra. Mụ vợ Một Điếu phát hiện con gà mái hoa mơ đang nhảy ổ bị mất. Bà ta tru tréo...
Những ngày chủ nhật không đi làm, Lượm mở lớp dạy chữ cho những đứa chưa biết chữ trong đội. Các bạn học rất chăm. Thấm thoát đã có đứa chập chững biết...
Lượm đi làm cỏ- vê sở Pốt đã được hơn một tháng. Trong thời gian đó nó cứ âm thầm nhưng ráo riết chuẩn bị cho cuộc vượt tù lần thứ ba. Ban ngày đi làm...